Bà: Cháu thấy cậu hôm qua gặp thế nào?
Cháu: Có gì đâu bà. Bạn bình thường thôi ạ.
Bà: Ừ, nếu thấy bình thường thôi thì cứ làm bạn. Nhưng mình phải có ranh giới rõ ràng giữa tình bạn và tình yêu. Hai thứ đó rất khác nhau, không thể đánh đồng làm một được.
Cháu: Khác thế nào hả bà?
Bà: Bạn bè thì cháu có thể có nhiều chứ tình yêu thì mình chỉ gắn bó với một người thôi. Như bà với ông ngày xưa, rất là yêu nhau.
Cháu: Thế làm sao ngày xưa bà biết bà yêu ông?
Bà: Bà chả biết, nhưng cứ ngày nào không gặp thì thấy nhớ. Hồi đấy bà còn bán hàng bên phố Hàng Hòm, cơ mà ngày nào cũng phải gánh hàng qua chỗ ông, ngồi đấy một lúc rồi hẵng đi.
Cháu: Sao ngày xưa bà với ông quen được nhau?
Bà: Thời đấy có ai dám tán tỉnh yêu đương gì đâu, toàn qua mai mối. Người ta cứ đánh tiếng mãi mà bà cũng chỉ biết đấy là cậu con trai thứ hai nhà bên đấy chứ nào ai biết mặt mũi gì.
Cháu: Thế xong sau này hai ông bà hẹn hò nhau thế nào?
Bà: Ông mua một cặp vé đi xem hát, bảo tôi có đôi vé, mời cô đi xem chung với tôi. Thì bà cũng chỉ biết thế. Rồi lúc đi thì ông đi trước một đoạn dài, bà cứ đi chầm chậm theo sau.
Cháu: Sao lại phải thế?
Bà: Thì hồi đấy xấu hổ, nào có ai dám đi bên cạnh. Mà đi xem hát còn mặc áo dài tha thướt chứ không phải ngắn cũn cỡn như mấy đứa bây giờ đâu.
Cháu: Có gì đâu bà. Bạn bình thường thôi ạ.
Bà: Ừ, nếu thấy bình thường thôi thì cứ làm bạn. Nhưng mình phải có ranh giới rõ ràng giữa tình bạn và tình yêu. Hai thứ đó rất khác nhau, không thể đánh đồng làm một được.
Cháu: Khác thế nào hả bà?
Bà: Bạn bè thì cháu có thể có nhiều chứ tình yêu thì mình chỉ gắn bó với một người thôi. Như bà với ông ngày xưa, rất là yêu nhau.
Cháu: Thế làm sao ngày xưa bà biết bà yêu ông?
Bà: Bà chả biết, nhưng cứ ngày nào không gặp thì thấy nhớ. Hồi đấy bà còn bán hàng bên phố Hàng Hòm, cơ mà ngày nào cũng phải gánh hàng qua chỗ ông, ngồi đấy một lúc rồi hẵng đi.
Cháu: Sao ngày xưa bà với ông quen được nhau?
Bà: Thời đấy có ai dám tán tỉnh yêu đương gì đâu, toàn qua mai mối. Người ta cứ đánh tiếng mãi mà bà cũng chỉ biết đấy là cậu con trai thứ hai nhà bên đấy chứ nào ai biết mặt mũi gì.
Cháu: Thế xong sau này hai ông bà hẹn hò nhau thế nào?
Bà: Ông mua một cặp vé đi xem hát, bảo tôi có đôi vé, mời cô đi xem chung với tôi. Thì bà cũng chỉ biết thế. Rồi lúc đi thì ông đi trước một đoạn dài, bà cứ đi chầm chậm theo sau.
Cháu: Sao lại phải thế?
Bà: Thì hồi đấy xấu hổ, nào có ai dám đi bên cạnh. Mà đi xem hát còn mặc áo dài tha thướt chứ không phải ngắn cũn cỡn như mấy đứa bây giờ đâu.
Đăng nhận xét