"Lấy chồng công an trăm nghìn đường khổ. Chả hiểu ai lấy đâu ra suy nghĩ công an nhiều tiền, sung sướng.
"Lấy chồng công an trăm nghìn đường khổ. Chả hiểu ai lấy đâu ra suy nghĩ công an nhiều tiền, sung sướng, oai phong, hùng dũng...
Hồi mình yêu 1 chú công an, thấy thoải mái vì chú không ghen tuông, hờn dỗi, tra hỏi như các anh chàng khác, lúc nào cũng “Em thích đi đâu thì đi, làm gì thì làm." Nhiều lúc cũng thấy cô đơn nhưng rồi vì yêu mà đi đến hôn nhân.
Nhưng phải nói vụ cưới xin mới là khủng khiếp, tự dưng…lòi ra vụ thẩm tra lý lịch, khai đi khai lại, toàn là viết tay, mỏi rã rời...
Lúc thì chàng bảo : "Ối, cô em ở Nga à ? Không được, em không được ghi, không biết bao giờ mới có người sang Nga thẩm tra".
"Ối, em đừng ghi làm nước ngoài, lại bắt đến gặp sếp em thì biết nói năng thế nào ?"
"Ối, cô này của em giờ ở tận Lào Cai à, thôi bỏ đi không làm sao đi xác minh được".
Vâng, kết quả sau khoảng chục lần viết lại lí lịch, em đã phải bỏ 2 bà cô của em khỏi danh sách ruột thịt, còn em từ nhân viên công ty nước ngoài thành ở nhà chờ việc, làm nội trợ.
Sau đó là hành trình thẩm tra 3 ngày quê ngoại, 3 ngày quê nội, phải thuê xe, rồi đưa đón ăn uống, đến nỗi bố em gào lên: "Nhà tao tử tế đàng hoàng, lấy thì lấy, không thẩm không thẻo gì hết"
Lấy nhau rồi thì đừng bao giờ mơ ngày lễ, ngày nghỉ vợ chồng con cái dập dìu chơi bời. Làm công an cứ khi nào dân ngủ thì mới đi làm việc, vì lúc đấy mới hay xảy ra chuyện trộm cắp, tệ nạn nên có khi ban ngày chồng ngủ thì vợ đi làm, vợ về thì chồng biến mất.
Lấy chồng công an không nhờ vả được gì. Tự lo cho mình và con. Lương thì nghèo, lại còn hay vay tiền của vợ đi làm án… Nối chung khi lấy vợ chồng rồi mới thấy tủi thân, buồn tẻ, nhà nhà thì vợ chồng đi chơi, bên vợ bên chồng, còn mình thì chỉ luôn có một mình, hạnh phúc có lẽ phải chấp nhận như vây...
Nói chung là xác định :
- Có nên khóc không khi phải chăm con 1 mình, nhất là lúc con bệnh mà anh ấy đang làm nhiệm vụ.
- Có nên buồn không khi lễ tết chỉ có mình và con, còn anh ấy phải “gác cho dân vui chơi, thức cho dân ngủ”
- Sẽ nói với con thế nào khi chúng hỏi “Ba đâu rồi mẹ ? ”, hay “Sao ba không đón con ? ” và có tự hào khi chúng reo lên “Chú công an giống ba kìa mẹ”, có bật cười khi chúng gọi “Ah, ba ..chú công an đã về”.
- Có ngủ ngon khi anh ấy đi mãi đến khuya chưa về, điện thoại thì không liên lạc được
- Có bình tĩnh khi nhìn thấy anh ấy trong quán bar hay cặp kè với phụ nữ mà bạn không chắc là có phải đang làm nhiệm vụ hay không?
- Có bao giờ đang ở nhà tự nhiên có cuộc điện thoại rồi đi luôn không về không? Lại bảo Sếp gọi....?
- Có bao giờ bạn bắt gặp chồng mình từ nhà nghỉ ra ngoài với một cô gái xinh đẹp không? Anh lại thanh minh là đang tác nghiệp...
- Có bao giờ bạn ngồi ơ nhà một mình trong đêm mưa chưa? Lúc đó cảm thấy trống vắng, lạnh lẽo, buồn tủi và cô độc đến nhường nào???
- Với các lý do đó nếu gặp phải người vợ ghen tuông, người vợ lúc nào cũng kề kề sợ mất chồng, mà luôn gần gũi chồng thì có lẽ cuộc sống sẽ phải chấp nhận đơn độc, đơn côi một mình bạn ạ.
Cũng tùy ông chồng Công an nhé! Nhiều người khô khan, nhiều người tính tình khác thường, còn mình được giáo huấn anh ấy được khá nhiều, nên đã thay đổi. Được cái chồng mình rất tình cảm, thế cũng là điều an ủi duy nhất giúp vợ vượt qua bao khó khăn hàng ngày.
Cuối cùng vẫn lấy Công an thôi - Phải chấp nhận hy sinh thiệt thòi đủ đường, vì chồng là của dân! ^^ Nếu kiếp sau chọn lại có lẽ... thầy giáo là an phận nhất, lương bổng như nhau và được tiếng thơm, toàn xã hội yêu quý hơn bạn a!
"Lấy chồng công an trăm nghìn đường khổ. Chả hiểu ai lấy đâu ra suy nghĩ công an nhiều tiền, sung sướng, oai phong, hùng dũng...
Hồi mình yêu 1 chú công an, thấy thoải mái vì chú không ghen tuông, hờn dỗi, tra hỏi như các anh chàng khác, lúc nào cũng “Em thích đi đâu thì đi, làm gì thì làm." Nhiều lúc cũng thấy cô đơn nhưng rồi vì yêu mà đi đến hôn nhân.
Ảnh minh họa
Lúc thì chàng bảo : "Ối, cô em ở Nga à ? Không được, em không được ghi, không biết bao giờ mới có người sang Nga thẩm tra".
"Ối, em đừng ghi làm nước ngoài, lại bắt đến gặp sếp em thì biết nói năng thế nào ?"
"Ối, cô này của em giờ ở tận Lào Cai à, thôi bỏ đi không làm sao đi xác minh được".
Vâng, kết quả sau khoảng chục lần viết lại lí lịch, em đã phải bỏ 2 bà cô của em khỏi danh sách ruột thịt, còn em từ nhân viên công ty nước ngoài thành ở nhà chờ việc, làm nội trợ.
Sau đó là hành trình thẩm tra 3 ngày quê ngoại, 3 ngày quê nội, phải thuê xe, rồi đưa đón ăn uống, đến nỗi bố em gào lên: "Nhà tao tử tế đàng hoàng, lấy thì lấy, không thẩm không thẻo gì hết"
Lấy nhau rồi thì đừng bao giờ mơ ngày lễ, ngày nghỉ vợ chồng con cái dập dìu chơi bời. Làm công an cứ khi nào dân ngủ thì mới đi làm việc, vì lúc đấy mới hay xảy ra chuyện trộm cắp, tệ nạn nên có khi ban ngày chồng ngủ thì vợ đi làm, vợ về thì chồng biến mất.
Lấy chồng công an không nhờ vả được gì. Tự lo cho mình và con. Lương thì nghèo, lại còn hay vay tiền của vợ đi làm án… Nối chung khi lấy vợ chồng rồi mới thấy tủi thân, buồn tẻ, nhà nhà thì vợ chồng đi chơi, bên vợ bên chồng, còn mình thì chỉ luôn có một mình, hạnh phúc có lẽ phải chấp nhận như vây...
Ảnh minh họa
Nói chung là xác định :
- Có nên khóc không khi phải chăm con 1 mình, nhất là lúc con bệnh mà anh ấy đang làm nhiệm vụ.
- Có nên buồn không khi lễ tết chỉ có mình và con, còn anh ấy phải “gác cho dân vui chơi, thức cho dân ngủ”
- Sẽ nói với con thế nào khi chúng hỏi “Ba đâu rồi mẹ ? ”, hay “Sao ba không đón con ? ” và có tự hào khi chúng reo lên “Chú công an giống ba kìa mẹ”, có bật cười khi chúng gọi “Ah, ba ..chú công an đã về”.
- Có ngủ ngon khi anh ấy đi mãi đến khuya chưa về, điện thoại thì không liên lạc được
- Có bình tĩnh khi nhìn thấy anh ấy trong quán bar hay cặp kè với phụ nữ mà bạn không chắc là có phải đang làm nhiệm vụ hay không?
- Có bao giờ đang ở nhà tự nhiên có cuộc điện thoại rồi đi luôn không về không? Lại bảo Sếp gọi....?
- Có bao giờ bạn bắt gặp chồng mình từ nhà nghỉ ra ngoài với một cô gái xinh đẹp không? Anh lại thanh minh là đang tác nghiệp...
- Có bao giờ bạn ngồi ơ nhà một mình trong đêm mưa chưa? Lúc đó cảm thấy trống vắng, lạnh lẽo, buồn tủi và cô độc đến nhường nào???
Ảnh minh họa
Cũng tùy ông chồng Công an nhé! Nhiều người khô khan, nhiều người tính tình khác thường, còn mình được giáo huấn anh ấy được khá nhiều, nên đã thay đổi. Được cái chồng mình rất tình cảm, thế cũng là điều an ủi duy nhất giúp vợ vượt qua bao khó khăn hàng ngày.
Cuối cùng vẫn lấy Công an thôi - Phải chấp nhận hy sinh thiệt thòi đủ đường, vì chồng là của dân! ^^ Nếu kiếp sau chọn lại có lẽ... thầy giáo là an phận nhất, lương bổng như nhau và được tiếng thơm, toàn xã hội yêu quý hơn bạn a!
إرسال تعليق